Con người hiện tại của Man City không còn đáp ứng được lối chơi kiểm soát dồn ép đối phương. Và họ thường “chết” bởi những pha phản công nhanh. Nhưng nếu Man City chơi phòng ngự phản công thì sao?
Guardiola cần tìm giải pháp then chốt cho cuộc khủng hoảng của Man City
Có thể Pep Guardiola sẽ gạt phăng suy nghĩ đó từ trong đầu. Phương châm phòng ngự của vị HLV người Tây Ban Nha là bóng ở càng xa khung thành đội nhà càng tốt. Điều đó giải thích tại sao Guardiola thích kiểm soát bóng, thích giữ bóng ở 1/3 cuối sân. Tóm lại là một thứ bóng đá áp đảo theo kiểu…bố đá với con.
Cho dù Guardiola đã tùy biến lối chơi kiểm soát của ông trong những năm gần đây, về cơ bản Man City vẫn là đội phải chiếm quyền sở hữu bóng và dồn ép đối thủ. Ở Premier League mùa này, họ cầm bóng trung bình 63,5%, cao nhất giải đấu trong khi các đội còn lại không ai chạm được mốc 60%. Ở Champions League tỷ lệ kiểm soát của Man City còn cao hơn, lên tới 72%. Đứng tiếp theo là Bayern (68,4%) và PSG (65,5%).
Nhưng đã tới lúc Guardiola không nên tự hào với lối chơi này nữa. Trước Tottenham cuối tuần vừa rồi, khi Guardiola xua quân tràn lên tấn công trong hiệp hai, họ đã lĩnh thêm 2 bàn thua. Cả hai lần thủng lưới đều cùng một kịch bản. Bóng được Tottenham triển khai nhanh từ giữa sân và khai thác những khoảng trống mênh mông phía sau hàng thủ Man City. Hệ thống của Guardiola dễ dàng sụp đổ vì vốn dĩ nó đã rệu rạo ở mọi mắt xích.
Thực tế chỉ ra, Man City hiện tại không còn đủ sức để đá bóng theo kiểu trên cơ, thích cầm bóng là cầm, thích tấn công là tấn công. Họ không còn Bernardo Silva ở thời kỳ đỉnh cao, không còn De Bruyne ở giai đoạn sung sức và đặc biệt là thiếu “máy đếm nhịp” Rodri. Những mũi nhọn giỏi cầm bóng và đột phá như Phil Foden, Jack Grealish, Savinho, Jeremy Doku thì hầu hết sa sút phong độ hoặc chấn thương.
Man City của Guardiola không còn là một tập thể hùng mạnh có thể đàn áp đối phương
Và điều quan trọng là Man City không còn lá chắn từ xa hữu hiệu. Làm sao có thể tin tưởng Ilkay Gundogan và Rico Lewis trong khả năng chống phản công. Bất kỳ đối thủ nào ở Premier League hay Champions League cũng có thể xuyên thủng cặp tiền vệ này của Man City trong các pha phản công nhanh.
Chắc chắn Guardiola sẽ tìm kiếm giải pháp cho hàng tiền vệ thiếu chắc chắn, cho hàng công dứt điểm kém và tuyến sau không còn đảm bảo. Nhưng vá chỗ này thì rò chỗ kia. Đây là thời điểm mà đội hình Man City nhìn đâu cũng thấy vấn đề. Hay nói đúng hơn là một sự xuống cấp toàn diện.
Chuyển sang chơi phòng ngự rình rập có thể là một ý tưởng tốt cho Man City
Nhưng xuống cấp thì đá theo kiểu liệu cơm gắp mắm. Có sao đâu. Con người trong tay Guardiola lúc này vẫn có thể triển khai một lối chơi phòng ngự phản công thực dụng, bỏ qua yếu tố cầm bóng và chỉ tập trung khai thác sai lầm của đối phương. Hãy nhìn sang ĐT Pháp của Didier Deschamps, đoạt chức vô địch World Cup 2018 bằng một lối chơi ru ngủ bị chê là “hèn” dù sở hữu dàn sao tầm cỡ thế giới.
Trong tay Guardiola không còn là một thanh trường kiếm để tấn công đối thủ. Nhưng với một con dao găm, ông vẫn có thể đả thương đối phương nếu biết cách phòng ngự và rình rập.
Thay đổi lối chơi, “hèn” đi một chút để cho đối thủ chiếm tiên cơ. Có khi đó lại là con đường sáng cho Man City. Với điều kiện, Guardiola phải dẹp bỏ lòng kiêu hãnh.